Chỉ có một loài cây khiến con người chiêm bái, thờ phụng và thăng hoa cảm xúc thiêng liêng – đó là cây Trầm Hương, sản vật kỳ diệu được thiên nhiên ban tặng trên những cánh rừng thiêng tại Khánh Hòa, Việt Nam.
Núi lửa phun trào đã hình thành nên vùng đất Bazan từ Tây Nguyên xuống vùng ven biển Khánh Hòa. Hai dòng hải lưu nóng và lạnh giao nhau ngoài khơi đã tạo cho nơi đây hệ sinh thái rạn san hô đa dạng nhất vùng Đông Á. Song quan trọng hơn còn hình thành vùng khí hậu khác biệt, mang hơi nước mặn từ đại dương thổi những cánh rừng nhiệt đới.
Trên những cánh rừng thiêng, sự tác động kỳ diệu của thiên nhiên vào cây dó bầu đã hình thành nên một loại sản vật có mùi hương tinh khiết vĩnh cửu. Đó chính là trầm hương.
Kinh Veda của Ấn Độ Giáo nhắc đến Trầm Hương là sự yêu thích của các vị thần và là vật phẩm không thể thiếu trong nghi thức dâng cúng Mẹ sông Hằng để cầu mong sự chở che.
Trong Kinh Thánh Thiên Chúa Giáo, Trầm Hương được ngợi ca 5 lần cả ở Kinh Cựu Ước lẫn Kinh Tân Ước như là loại hương liệu thơm nhất, cao quí nhất. Trầm Hương được sử dụng trong các buỗi lễ xức dầu thánh để ban phước, cầu nguyện.
Theo Kinh Pháp Hoa của Phật Giáo, chỉ có ai thọ trì được Kinh Pháp Hoa mới có thể ngửi được các mùi hương khắp tam giới, đặc biệt là Trầm Hương.
Trầm Hương còn được nhà tiên tri Mahammad giáo huấn là một phần của thiên đường. Trầm Hương được sử dụng hàng ngày trong những nghi lễ của đạo Hồi để xông và tẩy uế và là một phần không thể thiếu trong nghi lễ tẩy rửa Kaaba tại thánh đường linh thiêng nhất của Hồi giáo ở thánh địa Mecca.
Tại Quảng Đức Xưa, trầm hương được trưng bày như một biểu tượng văn hoá – nơi du khách không chỉ ngắm nhìn mà còn lắng nghe câu chuyện của một loài cây được xem là linh khí của nước Nam. Mỗi nén trầm cháy lên nơi nhà cổ Quảng Đức là một khoảnh khắc tĩnh tại, sâu lắng, để tìm về với sự an yên bên trong.